Tại sao nhiều người khi đạt chút thành công trong sự nghiệp lại thường ảo tưởng mình có quyền lực trong thiên hạ. Ví dụ Chủ tịch Tập Cập Bình thay đổi hiến pháp Trung Quốc để mình có thể tại vị suốt đời, lập ra chương trình con đường tơ lụa thế giới tạo sức ảnh hưởng, vị thế bá chủ của Trung Quốc trên toàn thế giới HAY tỷ phú Donald Trump khi đã quá giàu sang, lại muốn chuyển sang muốn làm tổng thống Mỹ, muốn thể hiện quyền lực và hiện tại tiếp tục tranh cứ tổng thống Mỹ. Lý giải điều này như thế nào theo quan điểm tâm lý học hành vi ?
Hiện tượng một số người đạt được thành công trong sự nghiệp lại có xu hướng ảo tưởng mình có quyền lực và muốn tiếp tục tăng cường vị thế, tình hình tài chính hay quyền lực của mình là một chủ đề được nhiều nhà tâm lý học và chuyên gia nghiên cứu hành vi quan tâm.
Có một số lý giải cho hiện tượng này, bao gồm:
Cảm giác kiểm soát: Khi đạt được thành công lớn trong sự nghiệp hoặc tích lũy được tài sản đáng kể, một số người có thể có cảm giác rằng họ đang kiểm soát được cuộc sống của mình hơn. Họ có thể nghĩ rằng họ đang có thể kiểm soát được mọi thứ xung quanh họ, bao gồm cả quyền lực và tình hình tài chính.
Sự tự tin quá mức: Một số người có xu hướng có sự tự tin quá mức về khả năng và tài năng của mình, và do đó họ có thể tin rằng họ có thể thành công trong mọi việc mà họ muốn làm. Họ có thể không nhận ra rằng quyền lực và tình hình tài chính của họ không thể được kiểm soát hoàn toàn và có thể bị thay đổi bất cứ lúc nào.
Sự ảo tưởng và mong muốn: Một số người có thể có sự ảo tưởng về quyền lực và tình hình tài chính của mình. Họ có thể tin rằng họ có thể thực hiện mọi thứ mà họ muốn và có thể có tác động lớn đến thế giới xung quanh họ. Họ có thể mong muốn có vị thế cao hơn và tác động đến mọi người xung quanh.
Với những lý giải này, có thể thấy rằng ảo tưởng quyền lực và tình hình tài chính có thể xuất phát từ nhiều yếu tố khác nhau, bao gồm cả cảm giác kiểm soát, sự tự tin quá mức và ảo tưởng/mong muốn. Tuy nhiên, những ảo tưởng này có thể dẫn đến hành vi tự tin quá mức, tự cho mình là trung tâm của mọi thứ và quên đi trách nhiệm và tầm nhìn lớn hơn của mình
Tôi xin giải thích thêm chi tiết về các yếu tố tâm lý học và hành vi cụ thể của những người có xu hướng ảo tưởng quyền lực và tình hình tài chính:
Cảm giác kiểm soát:
Khi đạt được thành công và tích lũy được tài sản đáng kể, một số người có xu hướng tin rằng họ đang kiểm soát được cuộc sống của mình hơn. Họ tin rằng họ có thể kiểm soát được mọi thứ xung quanh họ, bao gồm cả quyền lực và tình hình tài chính. Điều này có thể dẫn đến việc họ muốn tăng cường vị thế của mình để kiểm soát thêm nhiều thứ hơn.
Sự tự tin quá mức:
Một số người có xu hướng có sự tự tin quá mức về khả năng và tài năng của mình, và do đó họ có thể tin rằng họ có thể thành công trong mọi việc mà họ muốn làm. Họ có thể không nhận ra rằng quyền lực và tình hình tài chính của họ không thể được kiểm soát hoàn toàn và có thể bị thay đổi bất cứ lúc nào. Điều này có thể dẫn đến hành vi tự tin quá mức và thiếu suy nghĩ cân nhắc trước khi ra quyết định.
Sự ảo tưởng và mong muốn:
Một số người có thể có sự ảo tưởng về quyền lực và tình hình tài chính của mình. Họ có thể tin rằng họ có thể thực hiện mọi thứ mà họ muốn và có thể có tác động lớn đến thế giới xung quanh họ. Họ có thể mong muốn có vị thế cao hơn và tác động đến mọi người xung quanh. Điều này có thể dẫn đến hành vi tự cho mình là trung tâm của mọi thứ, và quên đi trách nhiệm và tầm nhìn lớn hơn của mình.
Khi một người có xu hướng ảo tưởng quyền lực và tình hình tài chính, họ có thể có những hành vi như:
Tìm cách tăng cường quyền lực và vị thế của mình.
Tự cho mình là trung tâm của mọi thứ và không suy nghĩ cân nhắc trước khi ra quyết định.
Sự tham vọng:
Sự tham vọng là một yếu tố quan trọng khác trong việc đưa người ta đến những hành động có liên quan đến quyền lực và tài chính. Những người có sự tham vọng cao thường có động lực mạnh mẽ để đạt được mục tiêu của mình, bao gồm cả vị trí quyền lực và tài sản. Tuy nhiên, sự tham vọng cũng có thể khiến cho họ trở nên vô tội vạ và có thể sẵn sàng phạm tội để đạt được mục tiêu của mình.
Sự cạnh tranh:
Sự cạnh tranh cũng là một yếu tố quan trọng khác trong việc đưa người ta đến những hành động liên quan đến quyền lực và tài chính. Khi một người cảm thấy có đối thủ cạnh tranh trong sự nghiệp hoặc trong kinh doanh, họ có thể muốn tăng cường quyền lực và vị thế của mình để đối phó với đối thủ cạnh tranh đó. Điều này có thể dẫn đến hành động cạnh tranh không lành mạnh và thiếu trung thực.
Tóm lại, những người có xu hướng ảo tưởng quyền lực và tình hình tài chính thường có sự kiểm soát mạnh mẽ và tự tin quá mức, cùng với sự ảo tưởng và mong muốn về quyền lực và tình hình tài chính của mình. Sự tham vọng và sự cạnh tranh cũng là những yếu tố quan trọng đưa họ đến những hành động liên quan đến quyền lực và tài chính. Việc hiểu rõ những yếu tố này có thể giúp chúng ta có cái nhìn sâu sắc hơn về tâm lý và hành vi của những người này.
Xã hội phải phản ứng ra sao với những cá nhân đó ảo tưởng quyền lực. Có nên hạn chế quyền lực của họ hay không?
Trả lời câu hỏi này là một vấn đề phức tạp và phụ thuộc vào nhiều yếu tố. Tuy nhiên, những người ảo tưởng quyền lực có thể có ảnh hưởng tiêu cực đến xã hội và những người xung quanh họ. Chính vì vậy, xã hội cần phản ứng một cách hợp lý để đảm bảo rằng quyền lực của những cá nhân này không gây hại cho xã hội và cộng đồng.
Một cách tiếp cận khả thi là hạn chế quyền lực của những người này thông qua các quy định pháp luật. Ví dụ, trong trường hợp của Tập Cận Bình, việc thay đổi hiến pháp Trung Quốc để có thể tại vị suốt đời có thể bị coi là vi phạm quy định hiến pháp. Nếu xã hội có chính sách và cơ chế giám sát chặt chẽ, những vi phạm như vậy có thể được phát hiện và xử lý.
Tuy nhiên, cũng cần lưu ý rằng không phải tất cả những người ảo tưởng quyền lực đều gây hại cho xã hội. Có một số người có sự ảo tưởng nhưng vẫn có đóng góp tích cực cho xã hội, ví dụ như những doanh nhân thành đạt đã tạo ra nhiều việc làm và đóng góp cho kinh tế đất nước. Vì vậy, cần có sự cân nhắc và phân tích kỹ lưỡng trước khi quyết định hạn chế quyền lực của một cá nhân.
Ngoài ra, xã hội cũng có thể cần thiết phải đưa ra các biện pháp giáo dục và tâm lý học để giúp những người ảo tưởng quyền lực nhận thức được thực tế và tìm cách giúp họ điều chỉnh tư duy, giảm bớt sự ảo tưởng và tránh những hành động tiêu cực đối với xã hội.
Tóm lại, cần có một sự cân nhắc và phân tích kỹ lưỡng để đưa ra quyết định hạn chế quyền lực của những người ảo tưởng quyền lực. Đồng thời, xã hội cũng cần đưa ra các biện pháp giáo dục và tâm lý học để giúp những người ảo tưởng quyền lực nhận thức được thực tế và tìm cách giúp họ điều chỉnh tư duy. Từ đó, họ có thể hành động tích cực hơn đối với xã hội và cộng đồng, đồng thời tránh được những hậu quả tiêu cực mà sự ảo tưởng quyền lực có thể gây ra.
Ngoài ra, xã hội cần tăng cường vai trò của các cơ quan giám sát, đảm bảo rằng những quyền lực của các cá nhân không bị lợi dụng để gây hại cho xã hội và cộng đồng. Điều này có thể được thực hiện thông qua việc áp dụng các quy định pháp luật, đưa ra các biện pháp kiểm soát và giám sát, và xây dựng một môi trường xã hội lành mạnh, giúp những cá nhân này thấu hiểu và tuân thủ các quy định pháp luật.
Cuối cùng, việc giải quyết vấn đề ảo tưởng quyền lực không phải là một vấn đề đơn giản, và cần sự đồng lòng và hợp tác của cả xã hội để có thể đạt được kết quả tốt nhất.
Phân tích tâm lý sự kiện bà Nguyễn Phương Hằng vừa bị truy tố hình sự vì xúc phạm đến nhân phẩm, danh dự cá nhân của nhiều người khi bà ta đương chức là Chủ tịch của Công ty lớn, Công ty Đại Nam, tài sản của bà lên tới hàng chục tỷ USD. Bà ta ảo tưởng quyền lực tự cho mình có quyền vượt quá giới hạn của pháp luật để có thể định tội danh cho nhiều người, xúc phạm nhiều người.
Theo tâm lý học hành vi, sự kiện này có thể được phân tích như sau:
Sự ảo tưởng quyền lực: Bà Nguyễn Phương Hằng là một người đang giữ chức vụ cao trong công ty, tài sản của bà cũng rất lớn. Điều này có thể dẫn đến sự ảo tưởng quyền lực, khi bà ta tin rằng mình có quyền vượt quá giới hạn của pháp luật để xử lý các vấn đề liên quan đến nhân phẩm, danh dự cá nhân của nhiều người.
Sự kiểm soát thấp: Sự ảo tưởng quyền lực có thể được củng cố khi bà Nguyễn Phương Hằng không có bất kỳ ai kiểm soát và cản trở các hành động của mình. Điều này dẫn đến bà ta dễ dàng tự cho mình quyền lực và thực hiện những hành động mà không cần suy nghĩ đến hậu quả.
Cảm giác bất ổn tinh thần: Sự ảo tưởng quyền lực có thể là kết quả của cảm giác bất ổn tinh thần. Bà Nguyễn Phương Hằng có thể tin rằng việc thể hiện quyền lực và kiểm soát người khác sẽ giúp bà ta cảm thấy mạnh mẽ và tự tin hơn trong cuộc sống.
Thiếu nhận thức và kỹ năng giao tiếp: Bà Nguyễn Phương Hằng có thể thiếu nhận thức và kỹ năng giao tiếp để hiểu rõ hơn về các hành động của mình và cách mà chúng có thể ảnh hưởng đến những người khác. Điều này có thể dẫn đến việc bà ta không nhận ra rằng những hành động của mình là không đúng đắn và có thể gây ra hậu quả xấu cho những người khác.
Vì vậy, để giúp những người như bà Nguyễn Phương Hằng hiểu rõ hơn về thực tế và điều chỉnh tư duy của họ, cần áp dụng các biện pháp giáo dục và tâm lý học, như trao đổi, tư vấn, hoặc đào tạo kỹ năng giao tiếp và lãnh đạo hiệu quả. Đồng thời, xã hội cũngTrong trường hợp của bà Nguyễn Phương Hằng, việc bà ta bị truy tố hình sự có thể là một biện pháp cần thiết để bảo vệ nhân phẩm, danh dự và quyền lợi của các cá nhân bị bà ta xúc phạm. Nếu không có biện pháp trừng phạt nghiêm khắc như vậy, sự việc này có thể dẫn đến những hành động tương tự từ các cá nhân khác trong tương lai.
Tuy nhiên, cần nhận thức rằng, việc hạn chế quyền lực của các cá nhân ảo tưởng quyền lực không phải là giải pháp tối ưu. Thay vì hạn chế, chúng ta cần giáo dục và tạo ra một môi trường xã hội lành mạnh, trong đó các cá nhân hiểu được giới hạn của pháp luật và có trách nhiệm với xã hội. Ngoài ra, các cơ quan chức năng cần có sự kiểm soát nghiêm ngặt và giám sát chặt chẽ đối với hoạt động của các cá nhân và doanh nghiệp, đặc biệt là đối với các công ty lớn và giàu có, để đảm bảo rằng không có ai có thể vượt qua giới hạn của pháp luật và gây hại cho xã hội.
Tóm lại, sự ảo tưởng quyền lực là một vấn đề tâm lý phức tạp và có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng cho cá nhân và xã hội. Chúng ta cần có các biện pháp nhằm kiểm soát và giảm thiểu tác động của hiện tượng này, đồng thời giáo dục và tạo ra một môi trường xã hội lành mạnh để ngăn chặn sự phát triển của ảo tưởng quyền lực.
Nói rõ về tội Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam.
Tội Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân là một tội phạm được quy định trong Điều 331 của Bộ Luật Hình sự Việt Nam.
Theo quy định của Điều này, hành vi của người phạm tội là lợi dụng các quyền tự do dân chủ (bao gồm tự do ngôn luận, tự do tôn giáo, tự do báo chí, tự do hội họp...) nhằm gây thiệt hại cho lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân.
Cụ thể, đây là những hành vi bao gồm:
- Phát tán, lan truyền thông tin giả mạo, thông tin sai sự thật nhằm gây mất ổn định, hoang mang dư luận, xuyên tạc hoặc phỉ báng Nhà nước, các tổ chức, cá nhân.
- Lợi dụng các tổ chức, đoàn thể, hội nhóm hoặc các sự kiện tổ chức công khai nhằm gây rối loạn trật tự công cộng, phá hoại an ninh trật tự, đồng thời gây ảnh hưởng xấu đến hình ảnh của Nhà nước, tổ chức, cá nhân.
- Lợi dụng các phương tiện truyền thông như báo chí, truyền hình, mạng xã hội để phổ biến thông tin sai lệch, tuyên truyền chống phá Nhà nước, gây ảnh hưởng xấu đến uy tín của Nhà nước, tổ chức, cá nhân.
- Khai thác hoặc lợi dụng các thông tin, hình ảnh, âm thanh nhằm tấn công, chống phá Nhà nước, tổ chức, cá nhân.
Nếu bị kết án về tội Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân, thì người phạm tội sẽ bị xử phạt với mức án phạt tù từ 3 đến 12 năm và/hoặc mức án phạt tiền từ 100 triệu đến 500 triệu đồng.
Trả lời câu hỏi này có thể là do một số nguyên nhân sau:
1. Nhiều người cảm thấy thông tin thật nhàm chán và muốn tìm hiểu về những điều mới lạ, kì lạ.
2. Một số người có xu hướng tin vào những thông tin kỳ quặc do tin tưởng vào vận may, điều bí ẩn hoặc việc may mắn có thể đến bất ngờ.
3. Những tin fake thông thường sẽ vi phạm luật pháp, pháp luật về bản quyền hoặc vi phạm đạo đức đạo lý, tạo ra cảm giác cấm kỵ và hấp dẫn vì người ta muốn khám phá cái cấm.
4. Một số người muốn lan truyền thông tin giả để đánh lừa người khác hoặc gian lận.
5. Mạng xã hội thiết kế không phải là một tờ báo, mà thiết kế là nơi hội tụ, tiếp nhận tất cả thông tin của tất cả mọi người, trong bối cảnh internet mở, ai cũng có thể đưa thông tin lên mà không phải quan tòa để ngồi xét cái gì thật, cái gì giả. Tin giả hiện lan cả vào trong nhiều lĩnh vực, kể cả trong khoa học.
"Ai đưa tin, tin gì không còn có giá trị nữa, mà tin được nhiều like, nhiều lượt share, nhiều tương tác mới được xem là giá trị. Tin giả đạt nhiều tương tác thì thành ra nó cũng có giá trị bởi thực tế bắt nguồn từ tâm lý đám đông. Nhiều người có tâm lý muốn mình sớm biết tin, nên khi thấy tin mới, giật gân thì chia sẻ ngay; lại có loại "thầy bàn", thích bàn chuyện cho người khác nghe và cả tâm lý thiên kiến trong nhận thức, chính vì nhận thức lệch lạc từ lâu khiến bộ não ta lừa chính ta.
1. Tại sao nhiều người không kiểm tra thông tin trước khi chia sẻ?
Nguyên nhân có thể là do đa số người dùng mạng xã hội đang hành động theo cảm xúc và không chú ý đến tầm quan trọng của việc kiểm tra thông tin trước khi chia sẻ. Ngoài ra, sự lười biếng, thiếu kiểm soát thông tin đáng tin cậy, chủ quan trong việc sử dụng mạng xã hội, không đủ thông tin và kỹ năng để đánh giá tình hình cũng là nguyên nhân của việc không kiểm tra thông tin trước khi chia sẻ.
2. Thông tin sai lệch có thể gây hại cho xã hội như thế nào?
Thông tin sai lệch có thể gây hại cho xã hội bằng cách tạo ra sự bất đồng và mâu thuẫn trong cộng đồng, phân chia người dân thành các nhóm đối lập, đẩy xa sự đoàn kết và tạo ra rào cản trong việc xây dựng một xã hội hòa bình và thống nhất. Ngoài ra, thông tin sai lệch còn làm mất niềm tin của người dân vào các cơ quan đảm nhận truyền thông và hồi âm, từ đó dẫn đến sự thất bại trong việc thực hiện các chính sách và quyết định quan trọng về kinh tế, chính trị và xã hội. Thông tin sai lệch còn có thể dẫn đến hậu quả đáng tiếc như sự mất mát về tài sản, tính mạng và danh dự của người dân và doanh nghiệp. Trong thời đại số hoá hiện nay, thông tin sai lệch còn có thể lan truyền nhanh chóng và phổ biến trên mạng xã hội, gây ra tác động rộng lớn và không thể kiểm soát được. Điều này càng đòi hỏi chúng ta phải đề cao giá trị của thông tin chính xác và tin tưởng vào nguồn tin uy tín để đảm bảo một xã hội văn minh và phát triển.
3. Có cách nào giúp người ta phân biệt được tin tức thật và giả không?
Có một số cách để giúp người ta phân biệt được tin tức thật và giả:
-Kiểm tra nguồn tin: Kiểm tra nguồn tin có uy tín hay không bằng cách tìm hiểu về trang web, báo hoặc tạp chí đã xuất bản tin tức đó.
-Xem lại nội dung: Đọc cẩn thận nội dung của tin tức và kiểm tra tính hợp lý của những thông tin được cung cấp.
-So sánh với các nguồn tin khác: Đối chiếu với các nguồn tin khác để chắc chắn rằng thông tin được cung cấp là chính xác và không bị sai lệch.
-Kiểm tra ngày đăng: Xác định ngày đăng của tin tức để đảm bảo rằng nó vẫn còn được ứng dụng trong tình hình hiện tại.
-Cẩn trọng với tin tức của mạng xã hội: Tin tức trên mạng xã hội thường không được kiểm tra trước khi đăng tải, vì vậy cần phải kiểm tra lại các thông tin trên nhiều nguồn khác nhau trước khi tin tưởng.
4. Chính phủ và các tổ chức phải làm gì để ngăn chặn sự lan truyền của tin giả trên mạng?
Để ngăn chặn sự lan truyền của tin giả trên mạng, chính phủ và các tổ chức có thể thực hiện các biện pháp sau đây:
-Thực hiện các chiến dịch giáo dục về phát hiện và xử lí tin giả cho người dân.
-Tăng cường hoạt động kiểm duyệt nội dung trên mạng, đặc biệt là trên các mạng xã hội và các trang tin tức.
-Xử lí nghiêm các trang web, tài khoản mạng xã hội hoặc cá nhân tung tin giả lên mạng.
-Tăng cường phát triển các công cụ và kỹ thuật để phát hiện những tin giả trên mạng.
-Tạo điều kiện thuận lợi cho các tổ chức và nhân viên phân tích dữ liệu để phát hiện và theo dõi các hoạt động lan truyền tin giả trên mạng.
1. Ngày đầu vào lớp môn Triết ở ĐH bên Mỹ, thầy giáo ra đề bài "hãy viết 1 di chúc". Cả nhóm ngơ ngác vì chưa bao giờ nghĩ đến đề tài kỳ quái này. Có sinh viên TQ còn từ chối làm vì sợ xui, nhưng thầy nói "tui đã viết từ năm 20 tuổi, nay đã 70 và vẫn chạy xe đi thỉnh giảng khắp, chưa thấy xui xẻo gì, đời toàn may mắn". Ông nói, các bạn phải nghĩ đến việc viết di chúc cho ngày đó, để tránh mọi rắc rối mình có thể gây ra cho người còn sống, lưu lại tiếng thơm muôn thuở, và trong di chúc ấy, bạn sẽ để lại quà gì cho thế hệ mai sau, hỡi những mái đầu tinh hoa? Cái chết có thể đến bất cứ lúc nào với bất cứ ai, một cách khách quan mà nói, chúng ta không nên sợ hãi mà phải chuẩn bị thật tốt. Ai trong chúng ta, cũng chỉ 100 năm là hữu hạn đời người. Biết mà sống có thành tựu. Biết mà để lại legacy (di sản, không chỉ về vật chất). Đề tài "ngày qua đời" cũng được nhiều nhà tuyển dụng cũng như nhiều ĐH lớn đánh giá sự lựa chọn của các ứng viên, ví dụ câu hỏi "Nếu bạn chỉ còn 24h nữa tồn tại, bạn sẽ làm gì? Nếu chỉ còn 1 ngày nữa là tận thế, bạn sẽ làm gì?". Có năm, đề thi ban Triết của Tú Tài Pháp còn ra câu này cho học sinh toàn nước Pháp tốt nghiệp trung học.
"Nếu chỉ còn một ngày để sống. Người đưa tôi về đến quê nhà. Để tôi thăm làng xưa nguồn cội. Cho tôi mơ, mơ tiếng mẹ cha. Nếu chỉ còn một ngày để sống. Làm sao ta trả ơn cuộc đời. Làm sao ta đền đáp bao người. Nâng ta lên qua bước đời chênh vênh. Nếu chỉ còn một ngày để sống Làm sao ta chuộc hết lỗi lầm. Làm sao ta thanh thản tâm hồn. Xuôi đôi tay đi giữa hừng đông". Bài hát này khi xuất hiện đã gây tiếng vang và được nhiều người yêu mến. Phút cuối, người ta lại mơ về quê nhà, gần cha gần mẹ. Phút cuối, người ta lại muốn trả ơn người. Phút cuối, người ta lại ân hận về những lỗi lầm. Phút cuối, người ta muốn thanh thản về lương tâm, mắt khép, môi cười, đôi tay xếp xuôi mãn nguyện đi về phía mặt trời. Và nhiều người không cần phải chờ phút cuối và tiếc nuối. Họ chọn đi về phía quê hương trong những ngày còn sống. Họ chọn một cuộc đời hào sảng cho đi để không phải nói 2 chữ giá như. Họ không tham lam để không phải chảy nước mắt sám hối vào giây phút sinh ly tử biệt.
2. Người phương Đông thấy cấm kỵ khi nói về cái chết, vì sợ xui. Nhưng vẫn có những người vượt lên sự mê tín ấy một cách khách quan mà đề cập đến nó. Nhiều nhạc sĩ, nhà văn, nhà thơ, nghệ sĩ....cũng thường nói về cái đích cuối cùng của đời mình. Kỳ lạ thay, những người này, lại không có chết sớm (dù họ rất thích uống rượu, hút thuốc, thức khuya, sống không theo trật tự nào). Nguyên nhân chính của sự thọ này chính là, khi con người nhận ra cái mốc cuối là cái chết, sẽ sống rất tử tế và trân quý cuộc đời. Họ quý giá mạng sống và sự trải nghiệm hơn tất cả tiền bạc, của cải, danh vọng.....từ đó khắc chế được lòng tham, sự sân hận, sự mê muội quyền lực và danh tiếng. Ai rồi cũng chết, cái vật chất mình ham muốn tột độ 10 năm trước, giờ nghĩ lại rất buồn cười. Nó có thể chỉ là sự viển vông với người ít tài, hoặc khi đạt được ước mơ cũng là lúc khó thấy chán nản nhất với người có năng lực. Vui chỉ vài giây, rồi lại thấy không thoả mãn nữa. Hạnh phúc, luôn nằm trong quá trình đi tìm kiếm và chinh phục chứ không phải là sở hữu, càng tham của người thì càng thấy vô nghĩa khi đạt được, vì trong thâm tâm mình biết đó không phải của mình. Khi nghĩ đến ngày cuối cuộc đời, người ta cũng sẽ sống tốt hơn, biết ăn uống healthy, biết vận động thể dục thể thao cho cơ thể khoẻ mạnh mà thọ thêm 1 chút, biết cho đi và hào sảng để khi mình lìa đời, trên miệng thế gian còn lại là tiếng thơm. Người ta "vô cùng thương tiếc" một cách thật lòng chứ không phải chỉ là 1 câu sáo rỗng trên cáo phó điếu văn.
"Đường nào dìu tôi đi đến cơn say. Một lần nằm mơ tôi thấy tôi qua đời. Dù thật lệ rơi, lòng không buồn mấy. Giật mình tỉnh ra, ồ nắng lên rồi!" (Bên Đời Hiu Quạnh-Trịnh Công Sơn). "Thôi thì thôi để mặc mây trôi. Ôm trăng đánh giấc bên đồi dạ lan. Thôi thì thôi, chỉ là phù vân. Thôi thì thôi nhé, có ngần ấy thôi. Mai ta chết dưới cội đào. Khóc ta xin nhỏ lệ vào thiên thu" (Đưa em tìm động hoa vàng, nhạc: Phạm Duy - thơ: Phạm Thiên Thư). Phạm Duy cũng nổi tiếng với bài "Nếu một mai em có qua đời", bạn thử nghe 1 lần với giọng ca Nguyên Thảo, rất hay.
3. Biết một ngày mình sẽ qua đời, thì những ngày còn sống sẽ không lãng phí vô chuyện không đâu, và nhất là, phải sống trung trinh tử tế, lấy nhân cách làm di sản cho con cho cháu cho người thân. Làm sao đó để khi trăm năm, họ nhắc lại tên mình, với sự yêu mến và kính trọng. Câu thành ngữ này bạn có thể in ra để trên bàn làm việc "When you were born, everyone around you was smiling and you were crying. Let's live a meaningful life so when you die, everyone around you is crying while you are smiling" (Khi bạn sinh ra, bạn oa oa cất tiếng khóc chào đời còn mọi người xung quanh cười rạng rỡ nhìn ngắm bạn. Hãy sống sao cho khi bạn qua đời, mọi người nhìn ngắm bạn và khóc thương trong khi bạn thanh thản mỉm cười).
Đoá hoa nào cũng bắt đầu từ hạt giống rồi nẩy mầm, thành cây, thành hoa, rồi trở về với đất. Đến nhân gian một lần, hãy toả hương và rực rỡ.